đam-mỹ

[MM] Chương 71 : Thi đại học (02)

***

Giang Uyển ngồi trong xe ô-tô, giúp con trai mình kiểm tra lại lần nữa những thứ cần mang theo trong cặp sách, nhìn vẻ mặt của bà có vẻ rất khẩn trương, còn tính đi mua redbull cho Lâm Mộ.

“Khỏi mua, con không uống đâu.” Lâm Mộ cũng không phải nói cho vui, cậu sợ đang thi mắc tè thì toang mất, “Mẹ khẩn trương cái gì á, con trai mẹ thi đại học chứ có phải mẹ thi đâu.”

Đọc tiếp

Advertisement

[MM] Chương 70 : Thi đại học (01)

***

Ba ngày trước khi thi đại học, toàn bộ học sinh đều được nghỉ, cơ mà Lâm Mộ cũng chẳng còn lòng dạ đâu mà ôn bài. Mấy hôm nay Giang Uyển đặc biệt tỏ ra “hiền lương thục đức” tới kỳ cục, nào là nấu cơm rồi hầm canh, mỗi bữa đều đổi món vô cùng đa dạng phong phú. Đang giữa mùa hè, trời thì nóng muốn chết mà Lâm Mộ phải húp canh gà mái hầm nhân sâm, tới nửa đêm máu mũi chảy ròng ròng cũng không dám hó hé nửa lời, phải chạy qua phòng chị hai nhờ cầm máu giúp.

Đọc tiếp

[MM] Chương 69 : Mỹ Mỹ (04)

***

Vào độ tháng Tư, Hứa Nhất Lộ cùng ba mẹ bay sang nước Mỹ, thế là nhóm chat【Đại học, cố lên!】của bọn họ lại thêm một kẻ sai múi giờ. Và rồi sau đó mỗi sáng sớm Lâm Mộ thức dậy, đều nhìn thấy một loạt nhật ký trò chuyện đêm trước giữa An Cẩm Thành và Lâm Triều.

Đọc tiếp

[MM] Chương 68 : Mỹ Mỹ (03)

***

Có lẽ là do cuộc sống quá mức gian nan khổ cực, chẳng dư lòng đâu mà bận tâm xung quanh, thế nên Lục Nhung chưa bao giờ tự ý thức được mức độ được hoan nghênh của chính mình. Cậu từng gặp rất nhiều người, có cả trai lẫn gái, đứng trước mặt bẽn lẽn xấu hổ bảo rằng thích cậu, nhưng cái sự ngại ngần ấy tựa hồ chỉ tồn tại trong một cái chớp mắt, nó chẳng dài lâu mà cũng chẳng có sức nặng, chỉ như một trận gió lỗ mãng, thổi vào đáy lòng cậu một cách hời hợt thoáng qua.

Đọc tiếp

[MM] Chương 67 : Mỹ Mỹ (02)

***

Không chỉ Lục Nhung thôi, Trần Mỹ Hoa cũng rất trông mong đến cuối tuần để có thể gặp được Lâm Mộ, nhưng tiếc là thí sinh chuẩn bị thi đại học thực sự rất bận rộn, đến cả Giang Uyển trước giờ vốn không quan tâm gì mấy đến con trai, dạo gần đây cũng chẳng hiểu sao bắt đầu tích cực hẳn ra.

“Không cần đưa mà.” Lâm Mộ ngồi ở bậc thềm cửa xỏ giày, bất đắc dĩ nói, “Tự con đi được, chiều tự về được.”

Đọc tiếp

[MM] Chương 66 : Mỹ Mỹ (01)

***

Chung Hòa ký tên vào bên dưới mục người bảo đảm, ông cũng không phải loại người dễ lừa gạt, mỗi một điều khoản trên hợp đồng trước đó đều được ông đọc thật kỹ rồi cân nhắc rất lâu, người bên chỗ môi giới đến cùng khách thuê nhìn mà đổ mồ hôi lạnh, chỉ sợ có chỗ nào khiến đối phương không hài lòng, khiến cho vụ làm ăn này cũng đi tong.

Lục Nhung với Trần Mỹ Hoa ngồi ở bên cạnh, cậu ký tên vào phần bên cho thuê, lại cầm tay bà nội lăn dấu tay lên hợp đồng, Mỹ Mỹ nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta đang làm gì vậy?”

Đọc tiếp

[Họa phố] Phiên ngoại (02)

* * *

# Bức ký họa thứ tư

Đây là một trang trong tập tranh vẽ của một đứa bé nào đó, phần rìa mép được dùng bút sáp tô đầy màu cam màu đỏ, chắc có lẽ là muốn diễn tả cảnh tượng bị bao phủ bởi thật nhiều thật nhiều cây phong đỏ cùng cây hoàng lư, ở giữa là một cái nhà được vẽ bằng mấy nét thô sơ đơn giản, giống như có thể xuyên tường nhìn thấy những người đang nghỉ ngơi bên trong, trong đó có hai người đang ở góc phòng đánh cờ, có hai người ở một góc khác đọc sách, lại có ba người bu quanh máy tính không biết đang nhìn cái gì, cùng một đám người khác đang ngồi cạnh nhau ăn uống tán gẫu, ở bên ngoài có ba người đang dùng bếp nhỏ nấu cái gì đấy.

Ngôi nhà lợp mái ngói cổ xưa, bên trên có một cái bảng tô vẽ bằng bút sáp màu đen, được viết hai chữ ngây ngô non nớt: Phong Lư.

Đọc tiếp

[Họa phố] Phiên ngoại (01)

* * *

# Bức ký họa thứ nhất

Hình ảnh được vẽ trên một tờ giấy ăn không có hoa văn làm đẹp nhưng chất giấy lại vô cùng dẻo dai, vài đường mực bút bi sơ sài phác họa ra cuộc sống ở một góc đường, nét vẽ đơn giản giống như truyện tranh, nhưng cực kỳ có thần, như tóm được cái biểu tình vội vội vàng vàng của chủ xe bán bánh quẩy, đến cả mấy cái bánh quẩy bị chiên béo tròn béo trục cũng cực kỳ sống động.

Đặc biệt nhất là bóng dáng của một vị khách hàng đang đứng kế bên xe mua đồ, một tay cầm theo bữa sáng, tay còn lại cầm di động quét mã QR để trả tiền, mấy cái nếp nhăn trên quần jogger thoạt nhìn tự nhiên mà tự tại, nhìn giày thể thao cùng chân của người này chẳng hiểu sao lại làm người ta cảm giác người này chắc là kiểu người rất có tế bào vận động, nếu người nọ bước đi trên đường, bộ dáng hẳn là sẽ rất mạnh mẽ hữu lực.

Đọc tiếp

[Họa phố] Sơn Hải (34) : Thôi xán Ngân Hà, nhìn ra Sơn Hải

* * *

Mục Dịch Nhiên nhẹ nhàng đặt Kha Tầm nằm ở trung tâm tế đàn, khẽ hôn lên trán cậu, sau đó cầm mấy chai truyền dịch có chứa máu của mình tùy ý ném xuống mặt đất tế đàn. Chai truyền dịch vỡ tung lớp vỏ ngoài, máu trong bình tựa như có ý thức, lập tức ồ ạt lao nhanh chảy về phía một bên cuối cùng còn lại của tế đàn.

Mục Dịch Nhiên nhẩm tính thời gian.

Đọc tiếp

[Họa phố] Sơn Hải (33) : Không gian Thượng Đế

* * *

Cũng giống như lần đầu tiên Kha Tầm và Mục Dịch Nhiên trải qua sau khi leo lên tế đàn, quá trình xuyên thời không lần này của bọn họ, cũng chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành.

Kha Tầm vốn cứ tưởng quá trình ấy sẽ kéo dài một thời gian chứ, nhưng ngay trong giây tiếp theo sau khi cậu bước chân vào đường hầm thời gian, liền thấy được không gian trước mắt có chút quen thuộc, chính là đại sảnh trong bức tranh《Hòa hợp》.

Đọc tiếp