Month: Tháng Tám 2020

[MM] Chương 64 : Tương lai (04)

***

Sau khi xác định offer trường học nước ngoài, An Cẩm Thành trở về nước một lần nữa để hoàn tất nốt những thủ tục chuẩn bị cần thiết, ba cậu còn nhân dịp này đặc biệt tổ chức một bữa tiệc “trưởng thành”, nói nôm na là cả nhà ba người cùng nhau tìm một chỗ nào đó xa xỉ ăn bữa cơm chúc mừng.

Quả thật là chả có sáng ý chút nào, hơn nữa có chút ra vẻ, cơ mà An Đại Hựu lại thích thế, cũng giống như cái tên của ông vậy, tình yêu của ông và mẹ An Cẩm Thành chính là bắt nguồn từ “Người bạn cùng bàn”, rõ ràng là một người làm ăn, vậy mà chả hiểu tại sao tâm hồn lại ngập mùi văn nghệ đến thế.

Đọc tiếp

Advertisement

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (28) : Nhà của đôi ta

* * *

Phương Phỉ sau khi để lại số điện thoại liên lạc, cũng thêm vào nhóm Wechat [Luận vào tranh] của bọn họ, liền tạm biệt rời đi, những người khác thì thuê khách sạn ở gần đó ngủ lại một đêm, sáng hôm sau cùng nhau ăn một bữa xem như tiệc chia tay.

Sau khi ăn xong đều ngồi xuống tán gẫu, chủ yếu là Thiệu Lăng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.

Đọc tiếp

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (27) : Khuyết danh

* * *

“Tranh thủ thời gian.” Mục Dịch Nhiên ngước nhìn sắc trời, bầu trời lúc này đã sáng tỏ, nhưng cách hạn bầu phiếu chọn người vẫn còn một thời gian ngắn.

Cơ mà nhìn tình cảnh trước mắt, bọn họ cũng không cần hao tâm tổn sức đi tìm mục tiêu tiếp theo nữa, bởi vì cách đó không xa nơi bọn họ rơi xuống biển, có một tòa lâu thuyền cực lớn đang phập phù nổi trên mặt biển!

Đọc tiếp

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (26) : Biển sâu đáng sợ

* * *

Kha Tầm dẫn theo La Bộ là hai người cuối cùng nhảy xuống, cậu cùng Mục Dịch Nhiên quả thật là cực kỳ ăn ý nhau, trước đó họ cũng chưa từng thương lượng qua, vậy mà sau khi lặn xuống biển liền hình thành một người dẫn đầu ở trước nhất, một người lại phụ trách đi sau cùng giúp đỡ, cả đám xếp thành một hàng cấp tốc lặn sâu xuống dưới.

Mà ánh lửa nơi chóp sừng tê ngậm trong miệng bọn họ cũng liên kết nhau thành một chuỗi đốm sáng kéo dài, quả nhiên vào nước vẫn không tắt.

Đọc tiếp

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (25) : Quỷ kế

* * *

Một trận sóng gió nội bộ be bé cũng không ảnh hưởng gì mấy đến Mục Dịch Nhiên, thấy Thiệu Lăng bị chú corgi to xác bảo vệ chủ nhà mình nói đến nghẹn lời, Mục Dịch Nhiên lập tức đón tiếp lời nói bị gián đoạn mới nãy.

“Nghi vấn mới nãy của Thiệu tiên sinh chính là vấn đề mà tôi đang sắp nói ra. Vì sao tôi cùng Kha Tầm bị cách ly sang một không gian khác nhung lại có thể nhìn thấy cùng nghe được, nhưng lại không cách nào chạm vào mọi người được.” Ánh mắt của Mục Dịch Nhiên nhìn thẳng đám người trước mặt “Bởi vì, khi ấy kẻ bị bao vây trong một không gian khác, không phải tôi và Kha Tầm, mà là, các người.”

Đọc tiếp

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (24) : Corgi bảo vệ chủ

* * *

Kha Tầm ngồi xổm bên cạnh xác Trĩ đã chết, đối diện là Chu Hạo văn, Thiệu Lăng cùng Tần Tứ, ba người nọ cũng đang ngồi xổm xung quanh, dùng ánh mắt thận trọng quan sát con Trĩ kia.

Kha Tầm đưa tay đẩy xác trĩ, Chu Hạo Văn, Thiệu Lăng cùng Tần Tứ “ở bên kia” bỗng nhìn thấy xác Trĩ đột ngột lắc lư, đều là cả kinh đến nhảy dựng lên, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm lùi ra sau vài bước.

—— có hiệu quả!

Đọc tiếp

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (23) : Cách biệt âm dương

* * *

Bóng tối mụ mị tựa như khói đặc vần vũ gấp rút tan đi, sắc trời bốn phía khôi phục lại ánh sáng, mặc dù vẫn đang là ban đêm, trên đỉnh đầu lác đác mấy vì sao lấp lánh, nước biển vẫn đen sì như thế, mùi tanh mặn từ dưới mặt biển ùn ùn bốc lên, cũng khiến cho mọi người tinh thần chấn động.

—— Ảo giác biến mất!

Kha Tầm vội vàng xoay qua nhìn Mục Dịch Nhiên, thấy đối phương cũng đang dõi mắt nhìn mình, vươn tay ấp lên gáy tóc phía sau, vê nhẹ đuôi tóc nhọn xù xù của Kha Tầm mấy cái, mới trầm giọng nói “Em bắn rất tuyệt.”

Đọc tiếp

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (22) : Đại lão Kha Tầm

* * *

“Trong 《 Lễ Ký 》có viết : Trĩ vào nước lớn hóa thành Thận, 《 Sưu Thần Ký 》 cũng từng nhắc đến : Trĩ lớn ngàn tuổi, vào biển thành Thận.”

Mục Dịch Nhiên cầm lấy cái lông vũ thật dài kia “Trĩ sống ngàn năm, là có thể vào biển hóa thành Thận, có lẽ mọi người ai cũng từng nghe nói cụm từ ‘Hải thị thận lâu’, mà người xưa lại có nhiều cách giải thích khác nhau đối với thận.”

“Trong 《 Sơn Hải Kinh Chú 》 cho rằng Thận là con ngao, còn 《 Thảo Mộc 》 thì lý giải rằng thận là giao long, nói rằng nó ‘hình dạng lớn như rắn, có sừng như rồng, bờm đỏ tươi, vảy dưới bụng đều mọc ngược. Nó thở ra khí biến thành lâu đài thành quách, xuất hiện khi trời mưa, danh là ‘Thận lâu’, lại gọi hải thị.”

Đọc tiếp

[MM] Chương 63 : Tương lai (03)

***

Ngày đầu tiên năm mới, Lục Nhung phải ghé bệnh viện lấy thuốc cho Trần Mỹ Hoa, bởi vì có quen biết với bác sĩ, cũng gọi điện báo từ trước, cho nên đi sớm một chút đỡ phải xếp hàng.

Trần Mỹ Hoa không thích dậy sớm, thế cho nên dọc theo đường đi đều khóc lóc ầm ĩ, Lục Nhung dỗ kiểu gì cũng không được, đến tận bệnh viện mà bà vẫn còn khóc.

Lục Nhung dỗ riết, cuối cùng tự mình cảm thấy buồn cười. Trần Mỹ Hoa đang ngồi, cậu liền nửa quỳ dưới đất, ngẩng đầu nhìn bà nội: “Vì sao Mỹ Mỹ không vui?”

Đọc tiếp

[Họa phố] Hải thượng nhiên tê đồ (21) : √

* * *

Không rõ đã bao lâu trôi qua, thanh âm cùng cảm giác như đang đuối nước xung quanh dần dần biến mất, Kha Tầm mệt mỏi té nằm dưới đất, thở hổn hển.

“Có người rơi xuống nước —— có ai không—— cứu người ——có người rơi xuống nước!”

Đọc tiếp