Day: 14/07/2020

[MM] Chương 27 : Cũng đã từng, muốn buông xuôi tất cả (03)

***

Trước lúc đi ngủ, Lục Nhung đi kiểm tra van ga lại một lần nữa, sau đó mới đi qua phòng Trần Mỹ Hoa.

Hai bà cháu bọn họ hiện tại ở trong khu dân cư lâu đời nhất Quận Đông, là một căn nhà phố có sân trước do ba mẹ cậu qua đời để lại, ba của Lục Nhung thời trẻ kinh doanh buôn bán có lời liền mua về vài cái cửa hàng, sau hai người họ gặp tai nạn, chỉ còn lại cậu và bà nội nương tựa nhau.

Lục gia bọn họ không phải gia tộc lớn đông bà con họ hàng, cho nên sau khi ba mẹ qua đời cũng không có xảy ra mấy màn tranh di sản thừa kế này nọ kia như tivi hay chiếu, khi đó Trần Mỹ Hoa vẫn còn khỏe mạnh, một mình bà làm trụ cột chống đỡ cả nhà, chăm sóc cháu nội vẫn còn bé bỏng của mình.

Đọc tiếp

Advertisement

[Họa phố] Phá thổ (12) : Tê Tượng

* * *

Mọi người toàn bộ đều bị chấn kinh bởi câu nói này của Mục Dịch Nhiên, bao gồm cả Kha Tầm.

“Thả ra?” Cừu Lộ vẻ mặt mất hồn mất vía hướng mắt nhìn sang Sa Liễu “Là cô đã thả con quái vật đó ra!?”

Sa Liễu bị gương mặt đột ngột trờ tới của Cừu Lộ làm cho giật mình hoảng sợ “Tôi làm gì có cái gan đó!” Nói xong, ánh mắt như cầu cứu nhìn Mục Dịch Nhiên “Mục ca, anh làm ơn nói rõ ràng!”

“Theo tôi đoán, Nhã Phân là được người gõ cửa mời ra.” Mục Dịch Nhiên nói tiếp.

Đọc tiếp

[Họa phố] Phá thổ (11) : Nhã Phân

* * *

Khi mọi người tập trung ở sân giếng trời dưới lầu thì, thi thể của nam tử trần truồng kia đã bị ai đó đắp vải trắng lên.

Biểu tình của đám người bọn họ ai nấy đều như “tạc tượng”, quên luôn cả việc e ngại sợ sệt.

Chỉ có Vệ Đông cả người thất hồn lạc phách bước tới chỗ Kha Tầm, nhỏ giọng hỏi “Kha Nhi tối qua mày có thấy không? Thiệt làm người ta phát hờn à!”

“Hai người không phải ngày nào cũng đi ngủ sớm lắm sao?” Kha Tầm hỏi lại.

Đọc tiếp