Month: Tháng Bảy 2015

[BTTPKBBCLSG] 007, Liên tưởng quỷ dị

Suốt bữa ăn, Allen gần như không hề mở miệng nói chuyện, chỉ có mỗi Dương Thành Triết với Tô Bân thỉnh thoảng lên tiếng.

Dương Thành Triết khen ngợi tài nấu ăn của Tô Bân hết lời, cũng tò mò muốn biết vì lý do gì mà Tô Bân lại học nấu ăn, dù sao đa số sinh viên bây giờ— đặc biệt là nam sinh, ngay cả ngũ cốc còn chẳng phân biệt được nữa là nói gì đến chuyện vào bếp nấu cơm. Bản thân Dương Thành Triết lúc còn ở trong nước học khoa chính quy cũng thuộc loại không bao giờ đặt chân vào bếp, mãi cho đến khi xuất ngoại, bởi vì trong trường không có nhà ăn mà bên ngoài thức ăn bán quá đắt, anh mới bắt đầu học nấu vài món đơn giản. Nhưng trình độ vẫn là kém xa so với Tô Bân.

Tô Bân chỉ nói đôi ba câu về tình cảnh hồi trước của mình, cũng nhắc đến bản thân sơ trung đã bắt đầu tự nấu cho mình ăn, khiến Dương Thành Triết tràn ngập đồng tình, ngay cả Allen cũng liếc mắt nhìn vài lần, nói vậy chứ bản thân Tô Bân lại cảm thấy việc này chẳng có gì là ghê gớm cả.

Đọc tiếp

Advertisement

[TCNT-Q3] 101. Từ Sách

Vân phi dương đột ngột xuất hiện khiến Giang Thiếu Khuynh đột nhiên nhớ lại một đoạn ký ức phủ bụi năm xưa….

Lần đó cãi nhau với Từ Sách giữa chừng liền tan rã không vui, chẳng những cúp ngang điện thoại lại tự ý rời khỏi công hội, làm như vậy thực sự có chút xúc động. Nhưng Từ Sách cứ luôn như vậy, nói chuyện chẳng bao giờ nghĩ đến cảm nhận của người khác, ngay mặt dội nước lã, lần nào cũng khiến Giang Thiếu Khuynh khó chịu trong lòng.

Tính cách của Giang Thiếu Khuynh thuộc dạng nghiêm túc, không biết nói những lời ngon ngọt dễ nghe, sau lần đó gặp lại trong game Từ Sách vẫn luôn kéo anh thăng cấp, sau khi max cấp còn tự mình mang anh đi đánh cạnh kỹ trường, từ chiến giới một thăng lên chiến giới bảy, anh cứ tưởng hai người họ có thể trở thành bạn bè với nhau…

Lại không ngờ Từ Sách vẫn xem thường anh hệt như lúc trước.

“Trình độ cỡ như cậu mà đòi đi thi đấu chuyên nghiệp? Ngay cả tôi cậu còn đánh không lại!”

“Cậu đừng hoang tưởng nữa, trình độ của cậu chỉ là một con gà nhép so với đám tuyển thủ chân chính kia thôi! Cậu mà lên sân thi đấu chắc chắn sẽ bị bọn họ giết đến sống đi chết lại, làm ơn tự biết mình biết ta chút được không?”

Đọc tiếp

[TCNT-Q3] 100. Chuyện cũ

Cứ mỗi năm vào khoảng tháng 7 đến tháng 9, Võ Lâm đều sẽ tung bản cập nhật lớn của cả năm, đồng thời mở thêm server mới.

Khu 5 Điện Tín có tên là “Ngọc Lâu Xuân”, mở ra vào mùa hè hai năm trước.

Khi ấy Giang Thiếu Khuynh mới vừa tốt nghiệp đại học ra ngoài xã hội công tác, làm tiêu thụ viên cho một công ty nhỏ ở Trường Sa. Trước đó anh chưa từng chơi game online, biết đến “Võ Lâm” cũng là vì thấy trong nhóm của mấy đứa bạn hồi trung học cứ nhắc đi nhắc lại về trò chơi này suốt vài ngày liền, cũng có vài người share ảnh chụp trong game, thảo luận về phụ bản, về lưu phái, về nhiệm vụ…

Đọc tiếp

[TCNT-Q3] 099. Phong ba đấu giá

Ngô Trạch Văn gần như mê mẩn ngồi đọc công lược mà sư phụ đưa cho mình, không biết qua bao lâu đột nhiên bên tai vang lên thanh âm QQ báo có tin nhắn, là Lưu Xuyên gửi tới “Còn đang nói chuyện với sư phụ hả? Sắp tới giờ hoạt động đội rồi kìa, mọi người lên hết rồi thiếu mỗi cậu thôi.”

Ngô Trạch Văn nghe vậy giật mình, nhìn lại thời gian, lúc này đã gần tám giờ tối.

Công lược sư phụ gửi cho cậu toàn bộ đều là tinh túy của tinh túy, là những điểm tâm đắc tự mình lĩnh hội nhiều năm qua của Trương Thư Bình, với dân trong nghề thì nói là kho báu cũng không đủ. Nhìn những dòng hướng dẫn chú giải được đích thân Trương Thư Bình viết ra, Ngô Trạch Văn cảm giác như mình vừa phát hiện một đại lục mới vậy, vui sướng lại phấn khởi, cơ hồ là không thể tự kềm chế mà đắm mình vào nội dung bên trong quên luôn cả giờ giấc.

Đọc tiếp

[TCNT-Q3] 098. Sư phụ

Hai người cùng nhau đến phòng tự học trong thư viện, tìm một chỗ trống ngồi xuống.

Lưu Xuyên thì lo hoàn thành bài tập của mình, Ngô Trạch Văn kiếm sách đọc. Có lẽ vì không khí trong thư viện vô cùng im lặng nên thời gian như cũng trôi nhanh hơn.

Mất hết cả buổi nghỉ trưa, cuối cùng Lưu Xuyên cũng viết xong bài tổng thuật của mình, gõ xuống cái dấu chấm kết thúc, anh vươn tay xoa bóp chiếc cổ cứng ngắc của mình. Nhìn sang bên cạnh thấy Ngô Trạch Văn đang cầm bút viết gì đó trên giấy liền tò mò sáp lại gần nhìn “Viết cái gì vậy?”

Nam nhân bất thình lình lên tiếng làm Ngô Trạch Văn giật mình hoảng sợ, suýt chút là bóp gãy luôn cây bút trong tay.

Giọng của Lưu Xuyên có hơi trầm thấp rất dễ nghe, hô hấp thoáng chạm qua vành tai làm trái tim Ngô Trạch Văn đập loạn nhịp, cậu vội vàng buông bút xuống, giả vờ bình tĩnh hỏi “Anh xong bài rồi?”

Lưu Xuyên gật đầu “Ừ xong rồi.”

Đọc tiếp

[TCNT-Q3] 097. Rung động

Tối hôm đó sau khi trở lại ký túc xá, Ngô Trạch Văn tranh thủ tắm rửa xong lại mở máy tính đăng nhập vào game.

Bạn phòng Hà Húc Dương ở giường bên cạnh tò mò hỏi “Trạch Văn giờ này còn lên mạng nữa hả?”

“Ừ, lên thu thoạch,” Ngô Trạch Văn giải thích “Lúa mạch chín rồi.”

Hà Húc Dương “…”

Bạn phòng giường kế bên nghe vậy suýt chút lăn từ giường xuống đất!

Mặt trời mọc hướng tây sao? Học bá lại đi tính thời gian canh giờ vào game thu hoạch?

Mấy người bạn trong phòng ai nấy đều cảm thấy khó tin, nhất thời đều quay qua nhìn nhau.

Ngô Trạch Văn giống như… đang dần thay đổi na.

Đọc tiếp

[TCNT-Q3] 096. Rương phần thưởng

Đánh xong Trưởng lão Thiên Chu, Lưu Xuyên lại lập kênh chatvoice cá nhân lôi kéo cả đám đội hữu vào.

Cá vừa vào liền hưng phấn lên tiếng nói “Tới giờ tui vẫn không dám tin là chúng ta thành công đoạt được boss thế giới! Tui còn được tặng một cái rương bạc nữa nè, mở ra được một món trang bị tím 40 đúng phái Nga My cầm luôn, nhưng mà là y phục, món này tui có rồi!”

Thanh Phong Đạo Trưởng nói “Cá lát nữa giao dịch món đó sang đây, tôi treo lên cửa hàng bán.”

Tần Dạ nghe vậy nghi hoặc “Rương gì thế?”

Lý Tưởng lập tức giải thích “Ai tham gia hoạt động đánh boss thế giới đều nhận được một phong thư cảm ơn của Minh Chủ Võ Lâm, đính kèm một cái rương thưởng, mở ra ngẫu nhiên nhận được các loại vật phẩm, Dạ Dạ anh lại Tín Sử xem thử coi.”

Đọc tiếp

[CNDLB] Chương 36. Đằng lão bái sư

Thẩm Thu Thạch để ý thấy Nhậm Sinh có vẻ ủ dột mất tinh thần, vừa ra khỏi hội trường lập tức hỏi han “A Nhậm, làm sao vậy? Cảm thấy không vui?”

“Tên Komaz kia có ý đồ với Lăng Vũ!” Nhậm Sinh bất mãn nói, lại lôi máy tính cầm tay ra nhìn nhìn nói “Rất nhiều người có ý đồ với Lăng Vũ!”

Lúc trước nghe người ta nói thích Triệu Lăng Vũ thế này thế kia cậu cũng không nghĩ nhiều, thậm chí còn cảm thấy rất vui vẻ thơm lây, nhưng mới nãy những lời của đám người kia như tiếng chuông cảnh tỉnh, khiến cậu đột nhiên nghĩ đến những người này trong lòng đều đang “mơ ước” Triệu Lăng Vũ.

Nếu có thể giấu Triệu Lăng Vũ ở nhà không cho ai nhìn thấy thì hay biết mấy… Không được, bây giờ làm vậy sợ là cũng đã trễ mất rồi, ai ai cũng đều biết Triệu Lăng Vũ…

Đọc tiếp

[BTTPKBBCLSG] 006, Gà hầm nấm hương

Lúc Tô Bân xuất ngoại thì smartphone vẫn còn chưa được phổ biến, cho nên khi cậu phát hiện mình đang đứng trên một đoạn đường xa lạ, trong lòng thật sự có hơi lo lắng.

Nhưng có câu nói như thế nào ấy nhỉ… À, “lạc đường là cách tốt nhất để hiểu hơn về một thành phố…”

Tô Bân đột nhiên nghĩ, thôi cứ như vậy mà đi tiếp đi, chỉ cần đúng hướng thì nhất định có thể trở về, nói không chừng đi một đường như vậy mình sẽ có cơ hội gặp gỡ vài loại “cảnh sắc bất đồng” cũng nên…

Chứng bệnh văn nghệ từng cơn lại phát tác khiến Tô Bân nhanh chóng bình tĩnh trở lại, một bên ôm theo mộng đẹp “Kiếm việc làm thêm phát tài làm giàu cưới Trần Tiểu Điềm đi lên đỉnh núi nhân sinh”, một bên tâm tình sung sướng đặt chân bước lên “chuyến lữ trình xa lạ”… Nhưng sự thật cay đắng lại nói cho cậu biết, cậu không những không thể trở về đoạn đường quen thuộc, ngược lại càng đi càng cảm thấy xa lạ!

T-Tại sao.. bên cạnh càng lúc càng vắng người vậy?

Đọc tiếp

[TCNT-Q3] 095. Trưởng lão Thiên Chu (hạ)

Có thể nói công thần lớn nhất trong việc đoạt được Thiên Chu Trưởng lão lần này chính là chỉ huy Lưu Xuyên.

Lúc này trong kênh chatvoice của nhóm quản lý, không ít người lên tiếng khen ngợi “Bồ tèo lợi hại!”

“Bội phục bội phục!”

“Cách này đúng là bá đạo trên từng hạt gạo!”

Làm tổng chỉ huy nhưng dù gặp nguy cũng không loạn, luôn luôn trấn định ung dung, điều hành 15 đoàn đội chuẩn xác không chút sai lầm, tầng tầng rào cản biến thành lớp thuẫn chắc chắn bảo vệ đoàn dmg chủ lực, hai lần hỗn chiến mai phục đột kích khiến Thịnh đường và Lạc hoa từ bị đoàn diệt vô cùng ngoạn mục, mà tiền hậu giáp công ép bọn họ trở về điểm hồi sinh lại khiến người ta vỗ bàn tán thưởng! Lấy ít thắng nhiều, buộc cả hai công hội Thịnh đường Lạc hoa từ phải bó tay rút về.

Mấy vị đội trưởng ban đầu đều đầy cõi lòng hoài nghi Lưu Xuyên, bây giờ đều là phục sát đất!

Đọc tiếp